HOẠCH ĐỊNH NGUỒN NHÂN LỰC CHẤT LƯỢNG CAO CẤP TỈNH TẠI VIỆT NAM: LÝ THUYẾT VÀ MÔ HÌNH
Main Article Content
Tóm tắt
Phát triển nguồn nhân lực là nhiệm vụ trọng điểm cho phát triển kinh tế Việt Nam trong 10 năm qua. Trong bối cảnh hội nhập quốc tế ở Việt Nam, nhân lực chất lượng cao chưa đáp ứng được nhu cầu trong các ngành kinh tế mũi nhọn và gia tăng giá trị chuỗi cung ứng toàn cầu. Các nghiên cứu về đặc tính cũng như yếu tố ảnh hưởng lực lượng lao động còn thiếu hụt ở môi trường nghiên cứu nước ta. Bên cạnh đó, các nghiên cứu về nhân lực trình độ cao chỉ mang tính phổ quát, giải pháp tổng quan, chưa đi sâu vào hoạch định nguồn lực, cũng như tại một địa phương cụ thể. Do đó, một nghiên cứu toàn diện về hoạch định nguồn nhân lực chất lượng cao cấp độ địa phương là rất quan trọng. Nghiên cứu này nhằm xây dựng một quy trình hoạch định nguồn nhân lực cao ở cấp độ địa phương. Thông qua tổng hợp khung lý thuyết, tác giả đề xuất mô hình 04 giai đoạn nhằm hoạch định nguồn lực chất lượng cao trong bối cảnh Việt Nam. Nghiên cứu đóng góp về mặt học thuật trong việc thiết lập mô hình và mở ra cho các bước tiếp theo thông qua công tác dự báo và phân tích cung-cầu lao động. Cuối cùng, các các hạn chế và hướng nghiên cứu trong tương lai được đề xuất.